/ a silent corner of Hanoi /
.
.
.
Hà Nội của tôi
Hai mươi hai mùa đông yêu dấu
Đi qua trong nước mắt những niềm vui xưa
Cái cảm giác lạnh cóng tay khi đạp xe bên nhau cười giòn tan trong gió hồ
Đã thôi không còn nữa
Ngày mai khi mùa xuân hoa nở đỏ
Tôi sẽ ở một nơi rất xa
.
Khói bếp hun cao trên khắp mái nhà
Nụ cười xởi lởi của các cô hàng nước
Tất cả những hành trang không cách gì cho vào va-li được
Tôi sẽ rạch chằng chịt lên trái tim
.
Vì tôi sợ ở một phương trời xa nào đó có thể tôi sẽ kịp quên
Những góc hẻm xanh xao ngày xưa lần đầu tiên mẹ đưa tôi đi học
Những con phố quanh co tôi có khi vừa đạp xe vừa khóc
Và rồi tôi sẽ quên cả những cái tên
.
Hàng Ngang, Hàng Đào, Quán Thánh, Thanh Niên
Phan Đình Phùng cuối thu bạt ngàn hoa sữa
Hàng Mã ngổn ngang đèn xanh đèn đỏ
Đêm Trung Thu vui bên nhau
.
Những người bạn thân yêu của tôi rồi sẽ đi đến những đâu
Paris, London hay Keukenhoff
Những thành phố xa xôi chúng tôi lựa chọn
Chắc hẳn đều rộng lớn, tiện nghi, và văn minh hơn
.
Thời gian sẽ vẫn king koong những tiếng bình thường
Sáu giờ chiều xe rác đến, thứ Tư là đến phiên tôi đổ
Bảy rưỡi là lúc đèn đường đăng màu rực rỡ
Như những ánh sao đêm
.
Nem chua rán cả bọn rủ rỉ thì thào sau những phút bấp bênh
Trà đá, nhân trần bên nhau xoa đi nỗi đau những con tim vỡ
Nhà thờ đổ chuông dài ngân vang khắp ngõ
Những con đường và góc phố tôi qua
.
Tôi nhìn ra xa
Mùa thu lại đang lao xao trên cao
Gọi mùa đông quay về bên khung cửa sổ ngày nào
Nơi tôi run cầm cập rúc tay vào túi áo măng-tô của bố
Dù bay xa muôn phương trái tim tôi sẽ vẫn thì thào những âm thanh bé nhỏ
"Hà Nội ơi"
.
.
.
.
Hà Nội của tôi
Hai mươi hai mùa đông yêu dấu
Đi qua trong nước mắt những niềm vui xưa
Cái cảm giác lạnh cóng tay khi đạp xe bên nhau cười giòn tan trong gió hồ
Đã thôi không còn nữa
Ngày mai khi mùa xuân hoa nở đỏ
Tôi sẽ ở một nơi rất xa
.
Khói bếp hun cao trên khắp mái nhà
Nụ cười xởi lởi của các cô hàng nước
Tất cả những hành trang không cách gì cho vào va-li được
Tôi sẽ rạch chằng chịt lên trái tim
.
Vì tôi sợ ở một phương trời xa nào đó có thể tôi sẽ kịp quên
Những góc hẻm xanh xao ngày xưa lần đầu tiên mẹ đưa tôi đi học
Những con phố quanh co tôi có khi vừa đạp xe vừa khóc
Và rồi tôi sẽ quên cả những cái tên
.
Hàng Ngang, Hàng Đào, Quán Thánh, Thanh Niên
Phan Đình Phùng cuối thu bạt ngàn hoa sữa
Hàng Mã ngổn ngang đèn xanh đèn đỏ
Đêm Trung Thu vui bên nhau
.
Những người bạn thân yêu của tôi rồi sẽ đi đến những đâu
Paris, London hay Keukenhoff
Những thành phố xa xôi chúng tôi lựa chọn
Chắc hẳn đều rộng lớn, tiện nghi, và văn minh hơn
.
Thời gian sẽ vẫn king koong những tiếng bình thường
Sáu giờ chiều xe rác đến, thứ Tư là đến phiên tôi đổ
Bảy rưỡi là lúc đèn đường đăng màu rực rỡ
Như những ánh sao đêm
.
Nem chua rán cả bọn rủ rỉ thì thào sau những phút bấp bênh
Trà đá, nhân trần bên nhau xoa đi nỗi đau những con tim vỡ
Nhà thờ đổ chuông dài ngân vang khắp ngõ
Những con đường và góc phố tôi qua
.
Tôi nhìn ra xa
Mùa thu lại đang lao xao trên cao
Gọi mùa đông quay về bên khung cửa sổ ngày nào
Nơi tôi run cầm cập rúc tay vào túi áo măng-tô của bố
Dù bay xa muôn phương trái tim tôi sẽ vẫn thì thào những âm thanh bé nhỏ
"Hà Nội ơi"
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét