Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Lonely


I think:

about real love

about you

about nothing...


Lại là cái gã bên vệ đường rao bán hạnh phúc để mua tình yêu - một mảnh tình con con bé tẹo. Chợt nhớ những câu chuyện cũ, những mảng ký ức không gọi được tên.


Mọi thứ như đang xoay vòng. Chạy mải miết một hồi tôi lại thấy mình ngồi trơ trọi trong một góc bàn, đông đúc mà vẫn cứ cô đơn. Nhớp nhúa. Cả người tiết ra một thứ mồ hôi đầy vị an-côn. Những gương mặt cứ mờ dần rồi biến mất. Tôi ù tai và thấy mình bất lực.


Nôn thốc nôn tháo. Cả người gần như kệt sức. Ngả mình vào tường, tôi chợt nhớ tới em. Và vì sợ hãi những câu chuyện cũ về em, sợ hãi phải nhận ra rằng tôi yêu em biết bao nhiêu, và đã từng sợ mất em biết bao nhiêu, tôi lọ mọ bước về phía đám đông và nhập cuộc. Tôi càng ngày càng hèn kém, càng ngày càng chạy ra xa em. Không phải tôi thiếu tự tin. Tự tin thì tôi có thừa. Tôi chỉ nhận ra mình càng ngày càng con người- càng ngày càng dễ bị tổn thương, đặc biệt là bởi những mảng ký ức mà tôi đã cố tìm cách hủy bỏ, bằng cách trốn tránh những mắt xích cũ, và đốt sạch những tấm ảnh mà người ta thường nâng niu gìn giữ cho đến lúc về già.


Ngày trước khi tôi thấy ghê tởm mình, tôi thường xin lỗi em và trông chờ vào bàn tay của em. Hôm nay, tôi thấy mình dửng dưng đứng dậy, đầu óc trống không.


"Đừng khơi chi những điều ta đã kịp quên
Ai cũng khuyên anh như thế
Những bồi hồi tuổi trẻ
Cứ để nó đến rồi đi"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét