Thứ Hai, 27 tháng 4, 2009

Hát một giấc mơ xưa

Ta ngắt một bông hoa


Sài Gòn mưa tà tà


Hát lên cho đỡ nhớ


Những góc trần đau khổ


Có nơi nào chưa qua.




Ném hoài bão bay xa


Thổi ước mơ tắt nguội


Đời đâu ai biết tới


Nỗi niềm lũ người dưng




Đứng mãi ở lưng chừng


Lạc đường như chó dại


Vết đau gầm réo mãi


Chẳng chịu thở cùng ta




Trời vẫn mưa tà tà


Trái tim mình sưng tấy


Hai bàn chân run rẩy


Tiếng cười nát trên môi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét