Thứ Hai, 27 tháng 4, 2009

.hoảng loạn.


cũng là anh ngu dại

mãi miết ép mình trong nỗi-yêu-em

say sưa quên những cơn đau ngân-thành-tiếng

nên giờ tim đập lạc nhịp

cứ mãi đứng đây .


họ bảo anh sao ngu dại đến chừng này

sừng cắm đến ba năm mà tóc thì chưa mọc

nhưng mà cứ mỗi lần em khóc

anh lại quên .


ờ thì có một hai gã yêu em

và em có lăn lộn làm tình trong đôi tay của chúng

nhưng ở nhà anh khi bọn mèo ăn vụng

anh cũng chỉ quát ầm một lúc rồi cho qua .


bây giờ là người đàn ông thứ ba

anh lặng lẽ cười xòa chứ không trách móc

nhưng hôm nay em bảo anh ta mới là người đàn ông em chọn

rằng mình sẽ chia tay .


ừ thì anh ngu dại nên giờ vẫn cứ đứng đây

dù con chim nhỏ đã bay đi tìm bầu trời khác

gã bại tướng phơi mình nơi trận mạc

tự kỷ bảo mình rằng đau đớn đã tự do . . .




tặng fontaine, những giấc mơ của anh sẽ không bao giờ tắt.

cây bao báp không lớn được nữa nhưng bọn cừu cũng đã sắp chết. anh hãy đứng yên và nhìn. người đàn bà thứ hai sẽ quay trở lại. boddah. những ký ức sẽ xa và holden sẽ chết .


những tiễn biệt hôm nay là để thêm vui cho ngày hội ngộ. cũng như những kẻ không thể giết chết anh sẽ làm cho anh mạnh mẽ hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét